Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 23
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Cuộc thi "Sáng tác thơ văn đợt 2"

    Box bar dạo này hơi vắng nên mình quyết định mở cuộc thi "sáng tác thơ văn đợt 2". Và lần này không nhất thiết phải là thơ mới được dự thi. Các bạn có 3 chủ đề để lựa chọn.

    Chủ đề 1: thầy cô, nhà giáo VN 20/11.

    Chủ đề 2: chào đón giáng sinh, năm mới.

    Chủ đề 3: cuộc sống thường ngày (gần như không có giới hạn)


    Các thể loại có thể tham gia: không giới hạn, và mỗi thể loại sẽ chấm điểm riêng.
    - Thơ.
    - Truyện ngắn.
    - Truyện cười.
    - Tuỳ bút.

    I,Đối tượng tham gia: tất cả thành viên forum.************, miễn không bị banned là OK
    Điều lệ cuộc thi:
    - Không được đạo văn (bài đạo văn sẽ bị trừ 1 điểm)
    - Thơ tối thiểu là 8 câu, văn tối thiểu là 15 câu (tức khoảng trên 10 dòng).
    - Bài viết bằng tiếng Việt có dầu.
    - Không spam, viết lệch hướng chủ đề (bài viết lệch hướng sẽ move đi chỗ thích hợp hoặc xoá)
    II,Giải thưởng (cho mỗi thể loại)
    Giải nhất: 3 điểm +
    Giải nhì: 2 điểm +
    Giải ba: 1 điểm +

    III,Thời gian phát động:
    Bắt đầu: 10/11/2007
    Kết thúc: 31/12/2007
    Riêng chủ đề 20/11 sẽ kết thúc sớm, là vào ngày 1/12/2007.
    Rất mong được sự hưởng ứng của các bạn.
    Thay mặt ban tổ chức, tôi xin tuyên bố bắt đầu cuộc thi!

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Tản mạn về Tình
    Tôi viết một truyện tình thật đẹp tham gia Truyện ngắn, thật hoàn hảo, một truyện tình mà câu nói thề hẹn sống mãi với ngàn năm.
    " Em yêu anh trong khổ đau và cay đắng, trong ngọt ngào hạnh phúc hay trong giàu có hoặc nghèo hèn!
    Tình yêu như thế có đối với mọi người có hay không ?
    Còn tôi theo tôi nghỉ - Sự hoàn hảo không bao giờ có! ; Sự tuyệt đối không bao giờ được! - Vì tất cả chỉ là "con người".
    Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người
    Tôi tưởng rằng mình đã được, bao nhiêu năm qua cái hạnh phúc mà tôi đang có tôi thầm hảnh diện rằng mình đã có ; Chỉ còn có một thời gian ngắn tôi biết rằng mình sẻ ra đi và mãi mãi không còn bên nhau nữa thì tôi nhận thức rằng mình đã sai.
    Đôi khi tôi không chấp nhận được sự thất bại, không muốn gục ngã, trong thất vọng của cuộc đời. Vì thế tôi tưởng tượng ra kết cuộc của chuyện Tình tôi cho thật đẹp, cho thật hạnh phúc ; Nhưng đó lại chính là sự ngược ngạo của ý nghỉ tôi.
    Người ta bảo « Khi khốn khó mới biết ai là bạn ;
    Khi cuối đời mới biết chữ thuỷ chung »
    Thật ra tôi cũng chẳng trách người…
    Chỉ tiếc chỉ còn một khoãng ngắn nữa thôi tại sao người không làm được ; Để khi tôi ra đi còn được mang theo cái hạnh phúc mà tôi vẫn nghỉ là mình đang còn có.
    Bao nhiêu năm hai đứa đã vẽ vời, hay đã hưởng thụ được cái mà mọi người vẫn mãi mê tìm kiếm ; Tôi đang ngũ trong một giấc mộng tuyệt vời tại sao người không để tôi tiếp tục và như thế Tôi sẻ đi luôn thì nó nhẹ nhàng biết bao nhiêu.
    Nhưng không ! cuộc đời bắt tôi phải thấy sự thật một sự thật đã nạo đi tất cả những gì đẹp nhất mà tôi đã nghỉ về Tình yêu.
    Tôi đã quen rồi những cái đau như thế ; Nghe Tim mình đang reo những khúc đoạn trường, tâm trí tôi mệt mõi với ý nghỉ « làm gì nữa đây ? »
    Có còn làm được gì nữa đâu, Trí óc tôi dã suy nhược, tâm hồn tôi như chới với giữa một khoảng hư vô nào đó tôi muốn buông hai tay để mình rớt vô không gian đó…
    Người ta có thể yêu nhau, có thể chung thuỷ với nhau hoài khi cuộc sống, vật chất và thể xát không thay đổi, khi cuộc đời có sự cân bằng tự nhiên.
    Nhưng khi người ta được một quyền lợi nào đó người ta không còn muốn chia sẻ nữa ; Khi người ta có một cái ham muốn nào đó sẻ làm cho người ta chọn lựa
    Khi có tiền họ sẻ hưởng thụ được nhiều hơn, có một người hoàn toàn hơn ; Như thế cái câu mà con người hay thường lập lại « la vie continue ! » họ không muốn ngừng, mà chỉ muốn hưởng thụ với bản năng và tính chất của con người… !
    Có người con gái viết : Hạnh phúc như một cây cà rem
    Bạn không thể giữ mãi cây cà rem, cũng như bạn không thể sống mãi trong niềm hạnh phúc. Cà rem sẽ tan, hạnh phúc sẽ không còn nguyên vẹn.
    Dù muốn hay không, bạn cũng phải chọn một trong hai cách: hoặc tận hưởng sự hiện hữu của nó, hoặc để nó tự nhiên tan biến đi.
    Lẽ dĩ nhiên, không ai muốn mất đi cảm giác cảm nhận niềm hạnh phúc của mình, nhưng thử hỏi mấy ai đủ can đảm để đi đến tận cùng sự khám phá ấy?
    Vậy bây giờ tôi muốn khám phá ra để cãm nhận cái hiện hữu của hạnh phúc ? Hay tôi nhắm mắt lại để nghe niềm đau đang có tận cùng trong tôi khi biết được rằng mình đã mất rồi chữ Tình trong tim.
    Tôi yên lặng nhìn cây cà rem tan loãng đi mà nghe như hối tiếc, vội vã đưa tay hứng những giọt cà rem đang loãng dần trong tay tôi !
    Cái Tình đã thành nước và ra khỏi tay tôi theo những khẻ hở của từng ngón tay…

  3. #3
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Sáng mùa đông. Lạnh Lẽo. Tôi nằm trên giường, chăn trùm kín đầu, nướng ngon lành. Bỗng...
    -Ái ái, mẹ nhẹ tay thôi!
    -Dậy đi ông tướng, đến giờ đi học rồi!
    Uể oải, tôi ngồi dậy, hất cái chăn ra, mắt nhắm mắt mở nhìn xa xăm ra cửa sổ. Không biết hôm nay sẽ là ngày thế nào nhỉ?
    Sau khi vệ sinh cá nhân đầy đủ, tôi mặc vội bộ đồng phục lên người và chạy té khói, miệng vẫn ngậm cái bánh mì to đùng. Không khéo thì muộn học.
    May mắn thay, tôi vừa gửi xe thì trống đánh. Vội vàng rút cái chìa khóa ra, tôi vừa chạy bốc khói. Vừa kịp vào lớp.
    ...
    Trống đánh hết giờ. Tôi chạy liền ra chỗ gửi xe, vừa mở khóa vừa huýt sáo. Hôm nay là một ngày thật tuyệt. Tôi đạp xe về nhà, vừa đi vừa huýt sáo và mỉm cười nghĩ xem hôm nay sẽ làm gì ở nhà. Bỗng...
    -Bốp!Rầm!
    Mải mê suy nghĩ, tôi đâm sầm vào cái xe đạp phía trước. Có lẽ hôm nay không hoàn toàn là một ngày vui. Tôi nhanh chóng đứng dậy và cố gắng dựng 2 cái xe chỏng quèo lên rồi xin lỗi rối rít:
    -Xin lỗi!Xin lỗi!Tôi không cố ý...
    -Không sao đâu!Lần sau đi đứng cẩn thận đấy!
    Tôi ngẩng lên. Một bạn gái, trạc tuổi tôi, tóc dài đến lưng, đang mỉm cười. Tôi muốn trụy tim. Lần đầu tiên có một đứa con gái mỉm cười với tôi, mà nó lại mặc đồng phục cùng trường với tôi nữa chứ!(Theo tôi biết thì chả đứa con trai nào ưa nổi con gái trường tôi). Và, cái vụ tai nạn nho nhỏ này cuối cùng lại trở thành một cuộc làm quen dễ chịu. Nhỏ này có vẻ hợp tính tôi. Thế nên cuộc nói chuyện của 2 kẻ nghiền toán đã chuyển thành...cuộc cãi vã về những bài toán tập hợp điểm. Tuy rằng mệt chết được nhưng tôi vẫn cảm thấy thật vui. Lần đầu tiên tôi có đứa bạn giỏi đến thế.
    Hôm sau, vẫn như thường lệ, tôi dậy khá muộn và mấy cậu xung kích lại giơ tay chào tôi khi tôi dắt xe chạy qua cổng trường, miệng vẫn ngậm nửa cái bánh mì. Có lẽ chúng nó quá quen với cảnh này rồi

  4. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Một ngày nữa trôi qua yên bình đối với tôi. Tôi lại gặp cô bạn trên đúng chỗ chúng tôi đâm vào nhau hôm qua. Chẳng biết hôm nay chúng tôi sẽ cãi nhau về chủ đề gì?
    ...
    Chủ nhật. Tôi ngồi ở nhà, rung đùi, nghe nhạc. Chẳng mấy khi có một ngày Chủ nhật thế này:Cô giáo lớp Anh ốm, huấn luyện viên đội bóng thì nghỉ. Tôi đã làm xong nửa ài tập cho tuần sau từ tối thứ 7. Thật chẳng có gì thú vị hơn. Hoặc là có...
    Tôi đang nằm thì cô bạn buzz. Tôi ngồi bật dậy. Lại chat chit. Có lẽ chẳng đứa nào ưa nổi tôi trong lúc này.
    (Vì thời gian hạn hẹp nên em chưa post hết. Em sẽ post tiếp phần sau vào ngày mai)

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Xin tham gia thơ chủ đề 1 ^___^
    Bố của Pas là giáo viên nên làm bài thơ này tặng bố luôn ^^


    Gửi Ba

    Mỗi năm một lần
    Con thức dậy trong niềm vui hăm hở
    Tay xé lịch và tự mỉm cười
    Ngày nhà giáo đến rồi
    Con nghĩ về ba_người thầy đặc biệt của con
    Người dạy con từ thưở bi bô tập nói
    Bàn tay ba vững chắc uốn nắn từng dòng chữ trẻ thơ
    Nhớ ánh mắt ba và nụ cười hạnh phúc
    Khi con_học trò nhỏ chạy về khoe điểm mười đầu tiên
    Ba_người cha,người thầy của con
    Suốt đời ba đi theo con
    Lo con vấp ngã trên đường đời khắc nghiệt
    Ánh mắt nhìn dõi theo con từng bước
    Mong sao con khôn lớn nên người
    Ngày hôm nay
    Đứa con ba vẫn cứ ngỡ là còn nhỏ dại
    Bước lên giảng đường với ước mơ cháy bỏng
    Sống hết mình_sống cho cả phần ba.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    (Tiếp)
    Thứ hai. Chào cờ đầu tuần. Khác với mọi buổi sáng thường nhật, hôm nay tôi dậy khá sớm. Thật là mệt mỏi và cũng thật là lạnh. Thế nhưng cuối cùng thì tôi cũng dứt được ra khỏi cái chăn ấm áp sớm hơn 15 phút so với ngày thường. Chẳng qua tôi muốn dò xem cô bạn mới của tôi đến lớp vào giờ nào(Hôm qua hai đứa đã trao đổi địa chỉ và số điện thoại trên mạng). Thế nên, khi tôi chạy vào lớp muộn như mọi ngày, bọn bạn tôi khá bất ngờ vì không có miếng bánh mì nào trong miệng tôi cả!Tuy vậy, đó cũng chẳng phải là một cái giá đắt: Bây giờ tôi có thể cãi nhau với nhỏ 2 lần thay vì 1 lần một ngày...
    ...
    Một tuần nữa lại trôi qua một cách chậm chạp và buồn tẻ đến mức buồn ngủ(theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng). Dĩ nhiên, đối với học trò lớp tôi thì 1 tuần không có bài kiểm tra được cho là như vậy(Còn lại thì có thể gọi là đáng sợ). Tôi đã cố gắng mời cô bạn đến nhà tôi. Thế nhưng cô bạn lại tỏ ý không muốn đến. Thất bại 100%.
    "Có lẽ chúng nó nói đúng thật. Cái tướng mình chẳng có bạn gái được đâu..."-Một ý nghĩ thoáng qua đầu tôi như vậy.
    Nhưng cũng nhờ sự từ chối đó mà nhịp sống của tôi lại trở lại như ngày thường. Chẳng còn lo nghĩ gì cả. Tôi chỉ coi bạn là bạn. Và tôi cũng chẳng cần phải "có bạn gái" để khoe cho bọn nó làm gì. Miễn có người hợp tôi là đủ...

  7. #7
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Giáng sinh buồn

    Giấu nỗi lòng vào đêm mà lạnh quá
    Nhưng biết làm sao giữa giáng sinh buồn
    Em chỉ biết nguyện cầu với tâm hồn
    Đêm đừng lạnh... No-el quá sớm nhé!

    Nhưng em biết, đêm đi rất khẽ
    Bên cạnh em, nhiều đôi lứa yêu nhau
    Vẫn cùng nhau những nguyện ước nhiệm màu
    Như ngày anh và em cũng nói

    Nhưng hình như lời của em nhỏ quá
    Còn chúa thì ở tận nơi xa
    Để rồi em đón nhận chút mặn mà
    Của mối tình đã trở thành ảo ảnh....

    (Một bài thơ buồn, ngẫu hứng viết thôi nhé. Một tháng nữa mới đến Giáng Sinh nhưng R&T vẫn muốn chúc mọi người một Giáng sinh vui vẻ, ấm áp, đừng lạnh như bài thơ này)

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Tham gia chủ đề 2 Chào đón giáng sinh

    Thơ chuyện tình giáng sinh

    Xa xa tuyết phủ trắng ngà
    Tôi ngồi nhớ lại một thời đã qua
    Tuyết rơi mang cả lời ca
    Như niềm than thở khi đời ta xa

    Thời gian ta gặp qua "mau"
    Còn trong ký ức em đau 1 mình.
    Giáng Sinh này đến em nhìn.
    Nhớ ngày khi ấy.... ôi anh phụ tình.

    Giờ đây 1 bóng 1 hình.
    Như bông tuyết trắng vô tình vẫn rơi
    Hai ta hai nẻo đôi nơi.
    Anh còn nhớ tới chuyện tình Giáng Sinh ?

    Sáng tác 22-11-2007 , 20:45 PM
    ThienTranq

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi trannam111
    Chủ đề 2:năm mới.
    Đêm sắp tết

    Đêm sắp tết sao lòng ta hoài cô lẻ .
    Ánh trăng buồn vắng vẻ những vì sao.
    Gió đu đưa hát trên những cánh đào.
    Lòng buồn lắm ai nào đâu hay biết.

    Kỷ niệm tôi bỗng trở về luyến tiếc.
    Tưởng tim mình đã câm điếc từ lâu.
    Gió nhẹ qua làm lạnh những giọt châu. (nước mắt )
    Rơi rớt nhẹ trong tâm hồn sâu thẳm.

    Cuộc tình tôi rất chi là hiu hẩm
    Nên tết này tôi chỉ lẩm nhẫm mà thôi
    Lòng mong tết đừng gợi nhớ trong tôi.
    Những ám ảnh về tình đầu giả dối.

    Sáng tác 23-11-2007 , 3:10 Am
    ThienTranq

  10. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Chủ đề 3: cuộc sống thường ngày

    EM VÀ CHỊ
    Category: Truyện ngắn - Ficlet
    Rating:K+
    Status:One-shot
    Author: Sweet_dream
    Summary: None

    10 năm trước, em chỉ là một đứa trẻ, bé nhỏ và rất đỗi ngây thơ. Còn chị đã là một cô gái xinh đẹp, biết bao người thầm mong theo. Người yêu chị ngọt ngào, luôn nâng niu chị với tất cả những gì người ấy có. Mỗi buổi chiều người ấy đến thăm, đôi mắt chị dường như lấp lánh. Ngày qua ngày, chị ở bên người ấy bình lặng, hiền lành và dịu dàng. Tưởng như tình yêu của chị và người ấy đẹp đến mức trên đời này không gì thay thế nổi.

    Rồi bỗng một ngày, người yêu chị không đến nữa. Chỉ còn lại chị một mình, thơ thẩn, đôi khi thở dài và đôi khi lặng lẽ khóc một mình. Em ngây thơ, tròn xoe mắt nhìn chị, ngạc nhiên. Chị ôm em vào lòng, thủ thỉ:"Cưng biết không, đàn ông bạc lắm..."

    10 năm sau...

    Chị lấy chồng. Chồng chị không dịu dàng như người cũ, không ngọt ngào và cũng chẳng nâng niu chị như người ấy năm xưa. Chỉ là "Vì chồng chị yêu chị, thực lòng" - ngày cưới chị, chị bảo em như thế, ánh mắt buồn xa xôi...

    Em. 15 tuổi. Ánh mắt long lanh trong vắt và đôi môi hồng kẹo ngọt. Và cũng có những rung động đầu đời như chị năm nào...

    Một buổi chiều không có nắng, trong không gian thảng một cái lạnh dịu dàng... Người ấy lặng lẽ ra đi. Em chỉ cười, không khóc. Đứa em gái nhỏ nhìn em, thắc mắc, vẻ ngây thơ lạ lùng. Ôm nó vào lòng, em buột miệng:"Cưng biết không, đàn ông bạc lắm..."

Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •