Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 32
  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0

    Game thủ trong con mắt người thân !

    từ trước đến nay, mình vẫn tự hào coi mình là một game thủ. dĩ nhiên là tự phong chứ chẳng ai định nghĩa được cái từ anh hán việt này cả..
    cuộc sống của một game thủ "a ma tơ" như mình thì có lẽ hầu hết các bạn đều biết hoặc đã từng trải qua nó trong suốt thời gian gắn bó với các game online, hay offline thời gian qua.
    nhưng có lẽ các bạn chỉ nhìn mọi người qua cái nhìn của một game thủ. có bao giờ bạn thử nhìn lại mình trong con mắt của những người thân, những người chưa từng và có lẽ cũng chưa bao giờ có khái niệm mình là game thủ.
    đầu tiên là các vị phụ huynh.
    đúc rút từ hoàn cảnh của chính mình và "đồng bọn", có lẽ đa phần các vị phụ huynh đều cảm thấy bất an khi con mình đang hứa hẹn trở thành một game thủ. vì định nghĩa về game của các phụ huynh rất rõ ràng, chơi game có nghĩa là chơi, mà tâm lý phụ huynh ai chẳng vậy. muốn cho con mình có điều kiện vui chơi giải trí lành mạnh nhưng nếu thay vì ngồi vào máy tính chơi game, con mình ra ngồi bàn học thì vẫn tốt hơn.
    chơi game ít khi game thủ thích ngồi bó chân ở nhà, ra hàng net mới vui. mà học sinh thì kiếm tiền đâu ra để online ngoài hàng net.
    lại quỹ học sinh nghèo vượt khó ...để đi chơi game.
    nhà tài trợ chính : phụ huynh học sinh.
    thật sự chẳng vị phụ huynh nào tiếc tiền cho con đi chơi cùng bạn bè, hay tham gia một hoạt động giải trí nào . nhưng cứ thử nói cho con xin tiền đi chơi điện tử xem, bạn sẽ không muốn có lại cảm giác đó lần thứ hai đâu.
    mặc dù khuôn mặt của bạn sử dụng lúc đó là năn nỉ, van vỉ, hay ngây thơ trong sáng đi nữa thì khuôn hình mà phụ huynh ưa sử dụng lúc đó là cảnh cáo, nhắc nhở. nếu tái phạm sẽ tăng thành nghiêm khắc cảnh cáo, lơ mơ là bane user và cấm túc tại gia.
    chơi game thì khó mà có thể đứng lên ngay được, vì thế chuyện visa hết hạn khi ngồi hàng net là chuyện quá "phình phường" khi bạn gắn bó với game online nào đó. một số có thể gia hạn visa để tiếp tục hành tẩu trong game thêm một thời gian nhất định với lí do sinh nhật bạn đang vui, hoặc xe hỏng chưa về ngay được. một số khác thì xin visa lậu bằng cách nhờ bạn gọi về xin ngủ lại ở nhà bạn, số còn lại thường làm giả visa thậm chí khỏi có visa luôn. có điều tình hình visa quá hạn tràn lan nên chẳng chóng thì chày các game thủ cũng sẽ bị hải quan hoặc cơ quan pháp luật gia đình bắt sống tại trận. và dẫn tới hậu quả phụ huynh mỗi lần nhìn thấy con đi chơi game là toàn nhìn bằng đôi mắt hình viên gạch.
    một tên đồng bọn của mình từng bị đình chỉ sử dụng máy tính trong gần 2 tuần với lí do lãng xẹt. hẳn ai chơi game online đều thích để màn hình desktop là poster của game mình ưa thích, tên đồng bọn của mình hắn thích game shaya, nguyên cả desktop là hình nữ thần của liên minh ánh sáng trong tư thế hết sức gợi cảm.và bạn biết rồi đấy, nữ thần thì ăn mặc cũng phải thể hiện mình là thần nữ. dĩ nhiên, hình ảnh đó cũng gợi cho phụ huynh của hắn cảm thấy gì đó và hậu quả là cấm sử dụng máy tính trong 2 tuần. sau khi thanh minh giải thích kèm theo những nỗ lực phấn đấu hết mình hắn ta mới giành lại quyền sở hữu máy tính, kèm theo lời cảnh báo sẽ thử thách trong vòng vài tháng. hẳn là một câu chuyện có kết cục chẳng có hậu gì cả, nhưng bạn có muốn thử thay đổi kết thúc của nó không ? hay muốn trải qua cảm giác đó thì cứ thử làm như đồng bọn mình xem sao.
    [img]http://************/news/hinh-anh/2007/01/3b9ad890/11.jpg[/img]
    hình desktop của bạn mà như thế này thì hỏi sao các vị phụ huynh không....​
    anh em trong gia đình.
    thường chơi game là một căn bệnh dễ lây và phát triển trong môi trường tiếp xúc trực tiếp. vì thế nếu bạn chơi game thì em trai, hoặc có thể cả em gái cũng sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp từ bạn. nhưng nếu là anh trai, hay chị gái thì cái đó cũng còn tùy.
    mình có em trai nhưng lại chẳng chơi bất kỳ một game nào. có lẽ đó cũng là may mắn cho mình. vì nếu không thì không chỉ đau đầu cho phụ huynh mà còn phải tranh giành lãnh thổ với hắn ta nữa. cũng vài lần hắn ta ngồi xem mình chơi game, vì hai anh em rất thân nhau và cũng cách nhau ít tuổi nên thường mình làm việc gì hay trao đổi ý kiến hoặc kể với em trai. mình cũng đôi lần hỏi em trai mình về việc mình chơi game, và ý kiến của hắn như sau mình xin trích nguyên văn :
    lần thứ 1. mỗi lần nói chuyện toàn nói về game, không có chuyện gì hay ho hơn để nói cả..:-@
    lần thứ 2 : này ! sao anh không ra xem sàn otc cổ phiếu cổ phần có hơn là chạy đi chạy lại trong trò này không...$-)
    lần thứ 3 : đồ anh đang mặc có bán được tiền không ? :d ...thế thì bán đi kiếm tiền mà đi uống bia...
    ........
    lần thứ n : ha ha ha :-o ....công thành chiến mà lại chọn nhân vật là thằng mù.. 8-} mù thì còn đánh đấm gì nữa. sau này khi nào có nhân vật thọt chân thì bảo em, em vào làm một chú chơi game này cùng với anh...x(
    sau vài lần nói chuyện tình cảm như vậy thì anh em mình cũng đã bớt thân hẳn đi. mỗi lần hắn có dịp lượn lờ quanh mình là mình đều phải ra vẻ tập trung vào màn hình, quên hết sự vật xung quanh. lần nào có dịp quan trọng hay thắng được ở giải lớn nào mình đều trưng ra cho hắn xem, có điều hiệu quả gần như bằng không vì có lẽ, đợt hắn được sinh ra bác sỹ đã chích cho hắn vắc xim phòng ngừa chơi game online.
    người đó của bạn.
    trong khi nhân vật của bạn ở trong game đang tung hoành ở những chiến trường dữ dội nhất thì ở bên ngoài ...đôi khi người yêu bạn chỉ còn thiếu nước dí súng vào đầu bạn để bắt bạn rời máy tính.
    khi có người yêu là game thủ, bạn cứ thử tưởng tượng cuộc sống của người yêu bạn giống như sau :
    - yêu một người khuyết tật. vì chơi game là dính liền với cái ghế và màn hình máy tính. thậm chí tệ hơn là ngồi xe lăn thì còn đẩy đi được, ngồi chơi game thì không đẩy đi được.
    - nói chuyện với người yêu như nói chuyện điện thoại. hỏi mới trả lời còn không cắm mặt vào bàn phím và màn hình, đôi khi hỏi ba bốn câu mới trả lời một câu, lúc trả lời lúc không nghe thấy như điện thoại di động vào vùng sóng yếu. đôi khi nói chuyện được thì lại bị lạc sóng, nói toàn chuyện pk, pvp chả hiểu gì cả...
    - luôn luôn bị mang ra so sánh. nếu đòi hỏi cô ấy hay anh ấy đi chơi, đầu tiên họ phải xem nhân vật của họ có rảnh không, thứ đến tìm hết lí do này lí do khác để trốn về hoặc rút ngắn thời gian ở bên mình. nhiều lúc không biết yêu mình hơn hay yêu nhân vật ảo hơn nhưng nếu bảo anh(em) chọn game hay chọn em(anh) có khi lại nhận được câu trả lời không như mong muốn.
    vậy đấy ! cuộc sống của chúng ta, những người luôn tự cho mình là game thủ trong con mắt mọi người na ná như vậy !
    nhưng nếu cho mình lựa chọn lại có là game thủ hay không ? câu trả lời vẫn thế....:d....

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    chà,cả nhà mình đều không cho rằng game là tốt...tiếc quá hix hix,mình nghĩ game không bao giờ xấu mà chỉ có ngừoi chơi game xấu )

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    không hề có 1 sự định nghĩa về game thủ nào cả, có thể nó đc dịch ra từ gamer... nhưng gamer là người chơi game, không phải là game thủ. vậy thì game thủ là dâ n chơi game pro à? vậy chơi thế nào là pro? vì vậy, vẫn ko ít nhiều người tự phong mình là game thủ nhưng tôi cảm thấy rằng làm game thủ chẳng hay ho gì cả, thà là 1 con người bình thường là đc rồi... không ai có thể trách móc bãn nếu bạn biết tôn trọng cuộc sống đời thực hơn là cuộc sống ảo

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    định nghĩa về game thủ như sau: game thủ là từ ghép của từ game (1 loại trò chơi nào đó) và thủ (là đứng đầu). ý nói game thủ là những người đứng đầu một loại hình trò chơi nào đó...
    vậy để đứng đầu 1 game nào đó để trở thành game thủ thực thụ thì :người chơi phải có free time +dollas==>ko thể có time cho gia đình, bạn bè , anh em, người yêu ==> muấn trở thành game thủ thực thụ thì phải đánh đổi = gia đinh, bạn bè ,anh em , người yêu...những người chơi game giải trí thì ko phải là game thủ thực thụ mà chỉ là những gamer bình thường!!
    trước khi bắt đầu chơi game , tui khuyên mọi người hãy xác định cho rõ : trở thành game thủ thực thụ hay chỉ lên làm 1 gamer bình thường , đừng lên lấp lửng ở giữa nếu ko xác định được thì tốt nhất đừng có chơi game , vì như thế cuộc sống thật và cuộc sống ảo nó sẽ trở thành 1 và chúng ta sẽ ko phân biệt được==> cuộc sống thực vật...
    chọn con đường trở thành game thủ là : chọn cuộc sống ảo , 1 game thủ thực sự dựa vào cuộc sống ảo để duy trì sự sống là điều ko hề vượt quá tầm tay... chỉ có điều duy trì được bao lâu mới là 1 vấn đề lớn!!
    chọn con đường là 1 gamer bình thường là: bạn ko mất đi cuộc sống thật mà ngược lại nhờ chơi game mà bạn đã trang bị thêm cho cuộc sống của mình những điều mới mẻ khác, ko cảm thấy thua người khác mà còn cảm thấy cuộc sống muôn màu muôn vẻ ...
    tui chọn con đường thứ 2, còn các bạn thì sao?

  5. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    đánh đổi tất cả cuộc đời eê thành game thủ, có lẽ từ game thủ ảo chỉ khi xuất hiện vào khoản những năm 1934( khoảng đó al2 ra đời 1 cái máy vi tính dài gần bằng cái xe hơi 8-} ), có lẽ để có đc công danh vọngl à game thủ thì coi như hi sinh cả đời mình, nhưnbg liệu đó có phải con đường tốt nếu vẫn có đường thành danh, rực rỡ hơn cả game thủ mà ko phải đánh đổi cá xã hội ngoài đời?

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    undefinedngười thân trong con mắt game thủ
    sếp trong con mắt game thủ
    chuyện 1:
    định làm ván đế chế mà sếp cứ đi ra đi vào, ức chế quá. bật mấy trang word, xel lên ngụy trang, thấy sếp vào là minimize ngay. thấy thằng này lạ, cứ lúi ha lúi húi, mắt dán vào màn hình, sếp mới rình.
    - bắt được quả tang nhá, thằng này mày chơi điện tử trong giờ làm việc !
    - em...em...
    (thằng này nó chơi cái gì hay thế, có cả người, ngựa cả tiếng kiếm loeng queng)
    -mày dạy anh chơi đi.
    từ đó sếp và nhân viên là đôi bạn thân, từ trong cơ quan đến đi uống bia, toàn chuyện đế chế. rồi sếp mê, nửa đêm trèo tường trốn vợ theo tiếng gọi của anh em đế chế.
    chuyện 2:
    sếp đi malay 2 tuần, sướng quá! thế là suốt ngày buzz yahoo, hamachi đê mày ơi. chẳng lo nghĩ gì cả, anh em chiến đấu từ sáng đến chiều. cái gì đến rồi cũng sẽ đến: " chiều nay sếp tao về rồi, nghỉ chơi! ". (sếp nhiều tuổi khó tính, nên ghét lắm).
    trong con mắt vợ
    sếp hét lên: "thằng kia mày không rút quân về là anh quit đấy !", sếp phát biểu rất quả quyết và dõng dạc, cả lũ nhao nhao: " thôi mày tha cho bác ý đi". sếp lại hì hụi phát triển rồi cũng vác 5 con ngựa chém đi đánh nhau, đúng lúc đó có tiếng chuông điện thoại. "suỵt" cả phi đội tắt loa rồi sếp alo.
    - em ah! nửa đêm anh không ngủ được, lại khát nước nữa, mấy thằng bạn lại gọi đi nhậu, tí nữa anh về ngay.
    cả đội 1 2 3 zô! (lúc đó là 12h đêm)
    một lúc sau: "anh về ngay bây giờ đây".
    đang lúc nước sôi nửa bỏng, cứ gọi điện bực cả mình.
    còn nhiều chuyện tức cười lắm, lượm lặt từ phi đội, và tất nhiên là có thật. đến sếp còn bị như thế huống chi là anh em chúng ta, không bị vợ thì cũng bị ông bà già quản thúc, có ức chế không?
    vợ trong con mắt cao nhân võ lâm
    ngày đến công ti anh vẫn làm việc bình thường, nhưng không quên cắm auto. vừa rời cơ quan là anh hùng hục phi xe về nhà, bật máy lên và không quên bật auto. đang kéo bè kéo hội đi pk, nghe tiếng vợ gọi: "anh ơi xuống trông con đi, để em còn nấu cơm", anh trả lời ngay: "đợi anh tí tẹo nữa thôi". ngày nào cũng vậy, chị vừa dỗ con vừa nấu cơm, lắm lúc cũng chán 1 tí tẹo của anh ý, có bao giờ xuống trông con đâu. rồi đến lúc ăn cơm, mặc cho vợ dỗ con ăn, anh ngồi ăn như là ăn cho xong, liến thoắng ngoảnh mặt lại ngó xem nhân vật của mình có chết hay không. dường như trong đầu anh quên hết cả vợ lẫn con, không tv, không trò chuyện. dỗ mãi con mới ngủ, chị muốn gần gũi 1 chút, anh bảo: "khoan em ah, anh đang phải công thành chiến". anh lại chạy ra cái máy tính, một lúc sau con không thấy bố, nó lại khóc, anh lại phải dỗ con ngủ, lòng rạo rực không yên, chẳng biết anh làm ăn thế nào, có đánh nổi không. anh quên mất cả vợ, chỉ biết rằng vợ là tên hay làu bàu, cằn nhằn làm anh chết mấy lần.
    mọi người trong mắt cao nhân đắc đạo
    anh được cử đi học chuyên tu 3 tháng, trong 3 tháng đó anh đã hành tẩu giang hồ miệt mài, trở thành người cực kì nổi danh. anh có le ve cao, nhiều đồ khủng, max kháng (kháng cái gì thì em không biết), và ngoại hình tương đối ưa nhìn qua bộ râu dài, tóc dài óng mượt. đúng là hành tẩu giang hồ không ngại khó ngại khổ, ngày chỉ cần trà đá, bánh mỳ và cơm hộp thôi mà anh cũng bươn chải được trong cái chốn hiểm ác đó. anh ngồi say mê 3 tháng liền mà không về nhà, chơi cái thứ gọi là tay điếu thuốc, tay cốc nước và mắt xem video. anh chưa từng biết mặt thầy cô giáo và những người cùng lớp, cũng không biết cái phòng học đó nó trông thế nào. tất cả những cao nhân hay thấp nhân trong quán đều là bằng hữu thân thiết nhất của anh, anh nói chuyện 1 cách say mê, và mãn nguyện với le ve và đồ của mình. tất cả những người không thuộc chốn giang hồ đều không tồn tại trước anh => họ chả là cái gì cả, anh không còn thuộc về thế giới real life. kết cục, thằng ku em nó ra quán túm cổ ông anh yêu quí của mình về, từ đó anh qui ẩn giang hồ.

    mình viết hơi lạc đề, có chuyện vui chuyện để anh em rút kinh nghiệm. có thích có đam mê thì mới chơi, nhưng mà chơi làm sao để mình giải trí, thoải mái nhất, giữ được sức khỏe, bởi vì trong cuộc sống thật ta còn phải có sức khỏe để làm nhiều việc khác quan trọng hơn.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    =)) đúng là chỉ có mu và vltk mới có thể khiến cho những thế hệ đi trước không biết tới game lao vào như con thiêu thân như vậy.còn với thế hệ >8x,họ đủ thông minh để biết game nào đáng để mình chơi,chứ không phải chơi theo cái kiểu coi nhẹ gia đình và công việc như vậy.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Sep 2015
    Bài viết
    18
    trong mắt của bố mẹ và anh chị tui ( <8x và có 1 ông 8x nữa nhưng già trước tủi ^)^ ) thì game chỉ dành cho trẻ con thui. nhưng có điều tui rất là "cứng đầu, cố chấp" nên dần dần, bố mẹ tôi cũng nói : "chơi game ít thôi để mà học hành nữa" => thành công bước đầu trong việc khẳng định game không phải là nhảm nhí, trẻ con...

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    :d có lẽ không gì thay đổi cách nhìn nhận của mọi người về chúng ta, chỉ có chúng ta tự mình thay đổi khiến họ phải nhìn nhận khác.
    mình nghĩ cuối cùng, có lẽ cách thuyết phục tốt nhất như các bạn đã nói rồi. nếu chúng ta chơi game mà vẫn ổn ở các mặt khác thì có lẽ sẽ chẳng ai phản đối, nếu chúng ta chơi game mà còn bỏ đi nhiều thói hư tật xấu và trở nên tốt đẹp hơn trước kia, có lẽ mọi người sẽ chia sẻ niềm đam mê đó với chúng ta. >;d< .

  10. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    đúng là cái chuyện trang phục của female nhiều khi bực mình. vào mấy trang chủ game mà cứ phải canh me kẻo ông bà già thấy được tưởng mình đang vào trang *** nào đó, còn dám đặt char lên desktop thì t_t... lúc mới chơi l2tưởng dark elf là trùm rồi, ai dè bây giờ nhiều game chỉ nhìn sơ đã thấy nóng mặt, nhất là khi công nghệ đồ họa phát triển, ảnh tạo từ máy càng ngày càng giống người thật hơn (shaiya là điển hình). nghĩ cũng buồn cười, vậy mấy cái bộ giáp nữ hở gần hết đó lại có chỉ số defence không thua gì mấy bộ hầm hố kín như bưng của nam.

Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •