Trang 4 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối
Kết quả 31 đến 40 của 77
  1. #31
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    đấu đó trong bài viết của max, thấp thoáng bóng của mình.bài viết làm bồi hồi quá!uhm thì giật mình...

  2. #32
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2
    Trích dẫn Gửi bởi titeuf
    sao tui ước đc như bạn quá, sao tui chơi game suốt ngày mà béo lên mới chết chứ (1m7 năng 75 kí lô gram), bỏ game thôi cho gầy bớt lại rồi chơi tiếp
    hic,ông bạn nay giống mình chơi game chỉ thấy béo quay ra thôi 1,78m mà gần 90kg rồi ước sao đươc gầy như ông bạn chủ topic này quá

  3. #33
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi maxkawasakiii
    nhìn vào gương, tôi thấy gì?1 khuôn mặt hốc hác, 1 cặp mắt đỏ ngầu của những đêm thức trắng, 1 thân xác gầy gò gần 80% xương có thể được nhìn thấy mà ko cần giải phẫu, 1 cánh tay xương xẩu và những đường gân xanh, 1 hàm răng đen sặc mùi khói thuốc lá.trông tôi thật giống 1 con nghiện và cũng có lần tôi bị bắt lầm vì cs tưởng tôi là dân nghiện.đã bao lâu rồi ?1 năm ?hơn!

    tôi vẫn đến các tiệm net nhưng thường là để lướt web, chat.
    1 tiệm net mới khai trương, lúc đó tôi đang làm cho 1 cửa hàng bán máy tính, tôi đến để cài đặt máy và tôi nhìn thấy 1 cô gái.1 cô gái đẹp nhất mà tôi đã từng thấy.hồn vía tôi lên mây và tôi làm rớt ly nước mà cô ấy rót cho tôi.sau đó, tôi vẫn đến và chọn máy ở gần máy chủ - nơi cô ấy thường ngồi để được nhìn thấy cô ấy.cô ấy có làn da trắng, trắng như băng tuyết và cũng "lạnh" như băng tuyết vậy.tôi ko nói được gì nhiều ngoài 1 số câu xã giao.làm sao đây...và tôi chợt nhớ đến game online.lúc này ptv đã open beta.tôi bèn đăng ký acc và kiên nhẫn down về.lúc chơi mu tôi chơi dw nên liền chọn ngay nhân vật magician vì tôi cũng có chút kinh nghiệm chơi nhân vật phù thủy.những gì lạ mắt luôn gợi sự tò mò.phụ nữ thì thường tò mò..và cô ấy đã lại và bắt chuyện với tôi.tôi vẫn còn nhớ câu đầu tiên cô ấy nói : "anh là con trai sao lại chơi nhân vật nữ" ... sau khi làm quen được cô ấy và có thể rủ cô ấy đi chơi với mình cũng như "nấu cháo đt" hàng đêm tôi bèn quăng luôn acc cho đám nhóc gần nhà.nhưng cuộc đời là thế, có gặp nhau thì sẽ có ly biệt.cô ấy đi du học và chỉ còn hiện diện qua những dòng chữ trên màn hình máy tính, những hình ảnh nhập nhòa qua web cam.những cái "chung" của tôi và cô ấy ngày càng ít dần.cô ấy thích cuộc sống ở đó cũng như đã tìm thấy 1 người có điều kiện hơn tôi và có thể ở bên cô ấy, chăm sóc và chia sẻ với cô ấy.cái gì đến sẽ đến.
    để vơi nỗi buồn và sự chán chường, tình cờ tôi log trở lại vào acc ptv và những gì tôi có là 1 magician level 75 ở server migal điểm build sai tùm lum (về sau khi tôi đọc các bài viết chia sẻ kinh nghiệm tôi mới biết) và đồ đạc bèo nhèo.với level này tuy ko cao nhưng đủ để tôi khám phá tất cả các vùng đất và tôi chọn ngay vùng khó nhất - cursed temple f2.vận may đã đến, tôi đánh ra 1 viên devine và bán được tiền để trang bị khá hơn
    đến khi i1 mở ra thì tôi lại ko đủ level để vào.tin tức chợ đen về các món đồ được tìm thấy đã làm tôi nóng máu và quyết tâm vào i1.đến khi tôi vào i1 được thì lại sắp mở i2 và tôi lại thiếu level để vào đó.sau 2 tuần mở i2 tôi cũng ráng vào đó.và đó là những bước đầu tôi dần tiến vào thế giới game - thế giới ảo.
    đến đây thì tôi lại dính vào những xung đột trong game, giữa những người chơi, clan và do tự ái vốn có tôi dành nhiều thời gian hơn nữa.char của tôi đánh ko mạnh nhưng có thể chịu đòn của hàng tấn quái vật và có khả năng đánh lan.tôi cũng tìm ra cách săn đồ của riêng mình nhưng điều đó lại đòi hỏi nhiều thời gian.cũng qua vài lần làm "nai vàng" bị gian thương ép giá tôi cũng tự tìm ra cách kinh doanh của mình:bán cho người cần và "chịu chơi" ko bán cho người mua đi bán lại.tiền trong game thì ko phải ai cũng có và có đủ để mua nên vô hình chung đã tạo ra 1 thị trường "tiền thật - tiền ảo, đồ ảo" theo 1 tỷ giá nào đó.ko hunt được item "đỉnh cao" thì chịu khó "cày bừa" và buôn bán nhỏ, cũng như làm gian thương mua đi bán lại.càng lúc tôi dành thời gian cho game càng nhiều, ko còn tính bằng giờ nữa mà là ngày, tuần, thậm chí là tháng.tôi cũng có 1 số "vệ tinh" để phụ mình trong các "hợp đồng" cày level cũng như thực hiện 1 số giao dịch mà tôi ko thể ra mặt được.chuyện tôi "thường trú" tại quán game là bình thường.dần dần tôi cũng có 1 "đẳng cấp" của mình, ko quá cao nhưng ko phải tay mơ.tôi cũng ko thích trở về nhà lắm vì tôi và mẹ của tôi khá là ko hợp nhau, khó mà có thể đối diện nhau trong "hòa bình" được.và để tỉnh táo tập trung cho những chuyến phiêu lưu trong đêm săn tìm báu vật trong game tôi hút thuốc, hút rất nhiều.tôi biết hút thuốc cách đây 10 năm nhưng ko hút bao nhiêu nhưng khi chơi game tôi hút rất nhiều để có thể tập trung tốt nhất vì đã thiếu ngủ nhiều.và, tôi đã nghiện game.nghiện game vì tiền kiếm được từ game hay là vì "đẳng cấp" của mình trong thế giới ảo.nhân vật của tôi ko phải hoàn hảo và tôi cũng đã tìm ra cách sử dụng những nhân vật ko phải của mình, 2 bên cùng có lợi.dù ở server nào cũng có những người cần item, tiền trong game cả!mỗi khi qua được tình huống khó khăn, hạ được 1 đối thủ hay là tặng cho kẻ chơi xấu 1 bài học xứng đáng tôi tìm được 1 niềm vui, niềm vui của sự chiến thắng- dù là ảo.và những cuộc offline.offline để tăng tình đoàn kết, hữu nghị trong clan, offline để biết mặt nhau tránh đụng chạm, offline để có thêm "mối" làm ăn, offline để khẳng định "đẳng cấp"... qua đó tôi biết thêm khả nhiều người, có người tôi tôn trọng nhưng cũng có người tôi xem là "những thằng noob dư tiền".có 1 đêm, trong chuyến đi hunt ở tâm điểm của nguy hiểm, theo thói quen tôi chê 1 kn là noob, kn đó lúc ấy do chị thienthanbongtoi điều khiển.và chị đã nói 1 câu làm tôi như bị dội 1 gáo nước lạnh:chơi game chứ ko phải để game chơi mình.và tôi bắt đầu làm việc mà tôi từng gạt qua để dành thời gian cho game: suy nghĩ.có nhiều đêm ko ngủ tôi tự suy nghĩ về mình, về mục đích sống của tôi, về những gì tôi sẽ làm, có lúc tôi cũng giật mình nhưng rồi lại gạt tất cả đi.phải chăng tôi chỉ sống cho hiện tại thôi?
    trong thế giới ảo của game tôi mang những dáng vẻ khác nhau, tất cả đều thiện chiến cũng như linh hoạt, mưu mẹo nhưng đằng sau màn hình lại là gì?
    và, đến 1 ngày tôi cảm thấy mệt mỏi 1 cách bất thường.tôi biết cơ thể mình đã đến giới hạn và đang báo động.cơm hàng cháo chợ, thức đêm, thuốc lá ... tích lao thành tật.tham lam là bản chất và là cái ko thể thiếu của con người, ko tham thì con người ko thể phát triển được nhưng tham kiểu mù quáng chắc là sẽ dẫn đến đường cùng...hiện tại đồng tiền kiếm được từ game ko còn dễ dàng nữa và tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian và sức khỏe nếu tiếp tục chạy theo.và tôi đã và sẽ phụ thuộc vào game?tôi đang chơi game hay game đang chơi tôi?đến bây giờ tôi cảm thấy mình ko còn thích hợp với thế giới ảo nữa.tôi phải trở về với hiện thực.phải chăng do sự ko hoàn hảo trong hiện thực nên tôi đã tìm lại nó trong thế giới ảo.tôi muốn chứng tỏ mình nhưng tôi lại chọn sai cách.bắt đầu lại , có lẽ là đã trễ mất 1 khoảng thời gian nhưng vẫn còn hơn là ko.
    này maxx, mg tên chi, cho biết tên cái coi xem có phải người quen không, kể tên một số phi vụ làm ăn không tiện ra mặt đi...

    biết tin gì về thienthanbongtoi không, cho thông tin đi

    thiệt là dân migal nhiều tâm sự nhỉ!

  4. #34
    Ngày tham gia
    Sep 2015
    Bài viết
    805
    maxkawasakiii . đọc bài viết của bạn mình tự hỏi phải chăng mình đang nhìn thấy chính mình ? nhiều lúc tôi đã tự hỏi phải chăng mình đã sai lầm khi gắn bó và theo đuổi games , 1 thế giới ảo ? nhưng hình như chưa bao giờ tôi cảm thấy hối hận vì điều đó .
    tôi bắt đầu chơi game khi lên 10 tuổi , ko có tiền chỉ biết đứng sau nhìn người ta chơi mà mong rằng sẽ có ai đó cho mình chơi ké . để rồi ngày ngày nhịn tiền quà bánh dù chỉ 500 , 1000 chơi game . tôi đã tìm thấy niềm vui mỗi khi mình cứu được nàng công chúa ,mỗi khi lạc đường , trượt chân . cứ thế tôi đã lớn lên học tuy ko giỏi nhưng cũng ko đến nỗi tồi , tôi vẫn bước vào được đại học .

    games đối với tôi bây giờ đã là 1 phần không thể thiếu trong cơ thể , đã có nhiều lần tự nói với mình rằng mình có thể ko lấy vợ nhưng ko thể sống thiếu games . dù sao trong mơ ước của tôi vẫn là 1 mái nhà nhỏ có 1 gia đình êm ấm 1 cuộc sống vừa đủ ăn ko bon chen xô bồ . nhưng ngay từ khi học cấp 3 tôi đã thấy cuộc sống ko phải luôn màu hồng như mình tưởng tượng . tôi ko thể tự đứng trên đôi chân của mình trong cuộc đời nếu như ko có người giúp đỡ , xung quanh tôi hầu như tất cả đều cuốn vào 1 vòng xoáy , tất cả chỉ vì lợi ích của bản thân , vì tiền . ước mơ của tôi là trở thành 1 thầy giáo , như mẹ của tôi . nhưng mẹ tôi hỏi tôi rằng tôi có thể làm gì với 1 mức lương còm cõi của 1 giáo viên ? làm gì khi phải dạy ở những nơi heo hút và xa lạ ? đến bao giờ tôi mới có thể ngước mặt lên với thiên hạ ? tất cả chỉ vì gia đình tôi ko đủ tiền để có thể tranh đua đưa tôi vào dù chỉ là 1 ngôi trường nhỏ nơi đất huyện . thế là ước mơ của tôi mãi ko bao giờ trở thành hiện thực .
    phải chăng cuộc sống là vậy , liệu bây giờ còn có mấy ai sống vì mơ ước và niềm đam mê của chính mình ? như 1 chiến trường người ta phải giành giật , dẫm đạp lên nhau mà sống , tôi ko muốn mình như vậy , tôi lại tìm đến games như 1 liều thuốc an thần , nơi mà ở đó tôi được vứt đi cái mặt nạ mà mình đeo hằng ngày , được chia sẽ với những người cách xa tôi hàng trăm cây số nhưng vẫn làm tôi cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết .
    tôi có rất nhiều bạn nhưng những người mà tôi coi là bạn thật sự thì lại ko quá 4 người , tôi cũng đã từng có người yêu , 1 mối tình đầu đẹp đẽ , nhưng nó cũng như mọi mối tình đầu khác , mong manh và dễ vỡ . bây giờ nhìn lại , tôi chỉ có mình tôi cùng với 1 cuộc sống ảo bên bàn phím , bên cạnh ko 1 người thân , ko 1 người chia sẽ . tôi biết rằng vì game tôi đã có được nhiều thứ và đánh mất nhiều thứ nhưng điều chắc chắn là tôi đã ko đánh mất chính mình . nhưng phải chăng tôi là 1 người lập dị khi xung quanh tôi là 1 thế giới như vậy ?

  5. #35
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    92
    @uranusxiii ^^ xem ra hầu hết các gamer đều có xuất phát điểm giống nhau là chơi game từ rất nhỏ , cũng giống như bạn , game đã là 1 phần không thể thiếu của tôi . ^^ khi chơi game tôi cảm thấy rất thoải mái và nhiều khi tự chat với các npc trong game ( tất nhiên là lúc không có ai chứ có chắc người ta bảo tui khùng ) . tôi cũng không thích đấu đá , có điều cuộc đời không bao giờ như mình mong muốn , bản thân tôi lúc nào cũng đeo 1 cái mặt nạ , tôi không sống thật với lòng mình được , khi vô game thì tôi chẳng cần phải đeo cái mặt nạ đó làm gì , sống đúng theo bản chất thật của mình làm tôi thấy rất vui . đó là lý do tại sao tôi lại gắn bó với game dù rằng nơi đây mọi thứ đều không thật ^^

  6. #36
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    chơi game mà không điều độ như thế thì hỏi sao cái thông tư 60 nó không ra đời ...

  7. #37
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi forgiveme
    yên tâm đi, tặng cậu mấy câu triết lý cùi bắp của anh l-) :

    ~o) không gì là không thể
    ~o) cái gì cũng có thể
    ~o) không gì là muộn cả
    ~o) muộn còn hơn không
    tui mất người yêu vì game rồi ...sau đó kiếm người yêu mới >)

  8. #38
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi hoa-sung
    tui mất người yêu vì game rồi ...sau đó kiếm người yêu mới >)
    hixx, vậy à.....cái này chưa trải quá, chưa biết.......

  9. #39
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi forgiveme


    <div class="bbcodeblock bbcodequote" data-author="hoa-sung">
    <aside>

    <div class="attribution type">hoa-sung nói:

    </div>

    <blockquote class="quotecontainer"><div class="quote">tui mất người yêu vì game rồi ...sau đó kiếm người yêu mới
    hixx, vậy à.....cái này chưa trải quá, chưa biết.......</div><div class="quoteexpand">click to expand...</div></blockquote>
    </aside>
    </div>người yêu mới so ra hơn người yêu cũ :-", vậy nên khó nói lắm... :d

  10. #40
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi hoa-sung
    người yêu mới so ra hơn người yêu cũ :-", vậy nên khó nói lắm... :d
    cung hỉ, cung hỉ, nếu so sánh cũ mới và thấy cũ tốt hơn mới thì lúc nào cũng buồn bực lắm.
    tâm lý con cá đã mất là con cá to nhiều khi khiến ta chẳng vui vẻ tí nào. mặc dù có thể là con cá to thật :d

Trang 4 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 23456 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •