Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678
Kết quả 71 đến 77 của 77
  1. #71
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    @-) ông samurai06 sao cái bài ông viết với cái chữ kí của ông .... ^^
    tui pó tay )
    cái chữ kí này để từ lâu rồi nhưng quên không bỏ (xấu hổ quá:>> ). cái topic đó là về game offline với lại bây giờ nó vẫn còn hoạt động sôi nổi lắm...

  2. #72
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    10
    tui ,không thể cầm được nước mắt khi đọc bài này ,nó làm tui nhìn lạ chính mình ,tuy không nghiệm trong như chủ topic nhưng nó vẫn tồn đọng trong tui một lỗi lấm lớn với ba mẹ tui ( ,ba mẹ đã rất kỳ vọng vào tôi ,xem tôi là một niềm kiêu hãnh với xóm làng ,nhưng tôi đã gạt qua sự kỳ vọng đó mà chạy theo game kết quả là thi đh 2 năm không thi đậu , ...và còn rất nhìu và nhìu sự kiên nỗi đau mà tui đã trải qua nữa nhưng tui không thể ngăn nổi cảm xúc của mình để mà viết tiếp nữa ( .tôi biết lỗi này là do bản thân tôi ,ko thể trách ai được ,.xín cám ơn chủ topic đã giúp tôi nhìn lại mình (

  3. #73
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    3
    Trích dẫn Gửi bởi wintersonata
    tui ,không thể cầm được nước mắt khi đọc bài này ,nó làm tui nhìn lạ chính mình ,tuy không nghiệm trong như chủ topic nhưng nó vẫn tồn đọng trong tui một lỗi lấm lớn với ba mẹ tui ( ,ba mẹ đã rất kỳ vọng vào tôi ,xem tôi là một niềm kiêu hãnh với xóm làng ,nhưng tôi đã gạt qua sự kỳ vọng đó mà chạy theo game kết quả là thi đh 2 năm không thi đậu , ...và còn rất nhìu và nhìu sự kiên nỗi đau mà tui đã trải qua nữa nhưng tui không thể ngăn nổi cảm xúc của mình để mà viết tiếp nữa ( .tôi biết lỗi này là do bản thân tôi ,ko thể trách ai được ,.xín cám ơn chủ topic đã giúp tôi nhìn lại mình (
    thui đừng khóc nữa. đi học hay không cũng chỉ là cái vỏ bọc. chỉ cần cố gắng trong việc mình làm là đã thành công, mặc dù nó thất bại! :-ss.
    nói vậy thôi, chứ trượt 2 năm đã ăn thua gì? cố lên nào!

  4. #74
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    e hèm !
    đây ! con nghiện game đây >"< hum kia đi học bọn con gái nhìn mình như thấy ma , hỏi " sao trông hôm nay bơ phờ hốc hác thế kia !"(bt đẹp trai thía cơ mà ^^ ) vô phòng vệ sinh soi gương thấy hãi thật , mặt cắt ko còn hột máu >"<

    hum nay ngủ nghỉ ăn uống tẩm bổ trông tươi tắn hơn 1 chút để post bài này !
    nói chung đa phần game thủ còn trẻ nên ko biết tiết kiệm sức khỏe miệt mài cày cuốc đến khi nông như mình mới thấy hãi >"< chưa bao giờ mình ăn cắp tiền hay lấy tiền học chơi game nhưng sau khi nghe câu truyện chú bán hàng phở cạnh nhà mới thấy hãi >"< sau đây em xịn mạn phép kể lại câu truyện này làm quà cho mọi người ) :
    _ ông này có thuê 1 thằng cu 15 tuổi giúp việc , mới đầu lên rủa bát thuê rất ngoan ngoãn hiền như bụt nhưng khi bắt đầu nhờn chủ rồi nó bắt đầu lười sau đó có tâm sự với ông chủ là " hồi ở quê cháu toàn trốn học lấy tiền đi đánh mu hà nội ( é ở quê điều kiện vãi sao ko chơi wow luôn đi mày ? ) mua bao nhiêu tiền thẻ reset " ông nè vì thấy nó ngoan ngoãn nên cũng chiều thỉng thoảng cho mấy k đi .... chat với gái ở quê >"< làm việc xong cho vô phòng xem tv thế là đợt noen vừa rồi thằng bé xin về quê ông chú cũng ok trả lương đầy đủ đến khi nó về 1 tuần ko thấy lên kiểm tra phát hiện mất 300k và sợt dây chuyền vàng của bà vợ >"< oh bó tay .

  5. #75
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    0
    ai bỉu chơi cho cố chi ^^ !!! gì mà 24/24 như thế --> botay có nhất thiết fai như thế ko ??

  6. #76
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    thật là một bài viết quá hay,quá thật và quá xúc động.đọc bài này của bạn tôi như nhìn thấy chính bản thân tôi của 8 tháng trước đây.ban đầu đến với game online chỉ do tình cờ,ngồi đánh đế chế thì thấy có 1 đứa ngồi chơi ept bên cạnh,khi đó mình chỉ thấy nó như 1 trò hoạt hình vui vẻ mà không nghĩ rằng game online sau này lại có thể ảnh hưởng tới mình lớn như thế.thế rồi cũng tập tọe chơi,và đam mê lúc nào không biết.các ông có thể tưởng tượng được cái thời gian đã đam mê vào không,trốn học,nói dối xin tiền học thêm để đi chơi game,chơi đến quên ăn quên uống,người lúc nào cũng lảo đảo vì mất ngủ.đến khi về nhà ngủ thì cũng không yên thân vì đầu lúc nào cũng nghĩ đến charactor của mình,phải build như thế nào?đang mặc đồ gì?chỉ số thế đã ổn chưa?skill đã ổn chưa.vòng quay cứ tiếp tục,ngày qua ngày...nhiều khi nghĩ lại cũng thấy cuộc đời mình sao mà nhục nhã,hèn hạ(vì dối trá),cũng thương phụ huynh nhưng như có quỷ đưa lối,cứa có thời gian là lại đâm đầu vào quán game online,rồi thì nào là mu,ragnarok,gunbound rồi đến cả rose online...đều đã từng chơi,đã từng mê.rồi kêt quả là trượt đh năm đầu.ngồi nhà 1 năm mà nhục,nhiều khi chỉ muốn khóc.rồi những khi bạn bè về kể chuyện sinh viên cảm thấy tủi thân chỉ muốn lẩn tránh.rồi lại lao vào học bù học để trả nợ ,và may mắn khi năm thứ 2 đã đậu đh ktqd.và rồi khi là sv con đường lại càng tối tăm mù mịt hơn.được ở trọ,không có ai quản lý lại tiếp diễn cuộc sống tàn tạ với những đêm thức trắng bên bàn phím,những ngày mà chỉ ngủ có 1 tiếng và ăn 2 ngàn xôi với 1 cái bánh mỳ....kết cục sau 3 năm đại học là gì?học hành chả ra gì,bạn bè ngoài đời thì ít,đầu thì lúc quên lúc nhớ,lơ mơ như thằng nghiện,người thì gầy như que củi...bây giờ nghĩ lại thời gian đó nói thật nhiều khi vẫn thấy rùng mình,thấy lợm giọng với không gian nóng bức và mùi thuốc lá nồng nặc.game sinh ra là để giải trí,nó không có lỗi,lỗi hay không là ở thằng chơi nó.hãy biết tỉnh ngộ khi còn quá muộn.mong rằng đừng có ai sẽ trở thành con mồi của game online như tôi

  7. #77
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi [fox]
    thật là một bài viết quá hay,quá thật và quá xúc động.đọc bài này của bạn tôi như nhìn thấy chính bản thân tôi của 8 tháng trước đây.ban đầu đến với game online chỉ do tình cờ,ngồi đánh đế chế thì thấy có 1 đứa ngồi chơi ept bên cạnh,khi đó mình chỉ thấy nó như 1 trò hoạt hình vui vẻ mà không nghĩ rằng game online sau này lại có thể ảnh hưởng tới mình lớn như thế.thế rồi cũng tập tọe chơi,và đam mê lúc nào không biết.các ông có thể tưởng tượng được cái thời gian đã đam mê vào không,trốn học,nói dối xin tiền học thêm để đi chơi game,chơi đến quên ăn quên uống,người lúc nào cũng lảo đảo vì mất ngủ.đến khi về nhà ngủ thì cũng không yên thân vì đầu lúc nào cũng nghĩ đến charactor của mình,phải build như thế nào?đang mặc đồ gì?chỉ số thế đã ổn chưa?skill đã ổn chưa.vòng quay cứ tiếp tục,ngày qua ngày...nhiều khi nghĩ lại cũng thấy cuộc đời mình sao mà nhục nhã,hèn hạ(vì dối trá),cũng thương phụ huynh nhưng như có quỷ đưa lối,cứa có thời gian là lại đâm đầu vào quán game online,rồi thì nào là mu,ragnarok,gunbound rồi đến cả rose online...đều đã từng chơi,đã từng mê.rồi kêt quả là trượt đh năm đầu.ngồi nhà 1 năm mà nhục,nhiều khi chỉ muốn khóc.rồi những khi bạn bè về kể chuyện sinh viên cảm thấy tủi thân chỉ muốn lẩn tránh.rồi lại lao vào học bù học để trả nợ ,và may mắn khi năm thứ 2 đã đậu đh ktqd.và rồi khi là sv con đường lại càng tối tăm mù mịt hơn.được ở trọ,không có ai quản lý lại tiếp diễn cuộc sống tàn tạ với những đêm thức trắng bên bàn phím,những ngày mà chỉ ngủ có 1 tiếng và ăn 2 ngàn xôi với 1 cái bánh mỳ....kết cục sau 3 năm đại học là gì?học hành chả ra gì,bạn bè ngoài đời thì ít,đầu thì lúc quên lúc nhớ,lơ mơ như thằng nghiện,người thì gầy như que củi...bây giờ nghĩ lại thời gian đó nói thật nhiều khi vẫn thấy rùng mình,thấy lợm giọng với không gian nóng bức và mùi thuốc lá nồng nặc.game sinh ra là để giải trí,nó không có lỗi,lỗi hay không là ở thằng chơi nó.hãy biết tỉnh ngộ khi còn quá muộn.mong rằng đừng có ai sẽ trở thành con mồi của game online như tôi
    bạn rất giống mình ,chúc 2 chúng ta 2 con người đã tỉnh ngộ sớm tìm lại những gì đã mất =d>

Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •