-
I Love Game ?????
vì sao tôi thích chơi game ?
đã bao giờ bạn tự hỏi mình như vậy và cũng tự mình đi tìm lời giải chưa?vì sao bạn thích chơi game đến thế?có nhiều cách lí giải cho niềm đam mê đó.với tôi,ban đầu là sự tò mò.rồi sau một thời gian,game đã trở thành thứ không thể thiếu trong đời sống tinh thần của tôi.
vì sao ư có lẽ vì những giấc mơ .....ai cũng có những giấc mơ và khi chơi game ta có thể thực hiện được những gì mình mơ ước muốn làm cầu thủ ư .đợi đến khi việt nam vô địch world cup thì quá xa vời phải không các bạn.thôi thì ta cứ vô địch trên game cho thoả mãn đi.dù chỉ là trên game nhưng chúng ta cũng đã sung sướng,mãn nguyện .bạn thuộc lòng tam quốc chí,đông chu liệt quốc,biết tường tận và kính phục chiến công của "thập đại danh tướng" tự cổ chí kim( nói hơi quá ha :-- ) và mong ước cũng được oai phong lẫm liệt như họ!thể loại game dàn trận sẽ đáp ứng ước mơ đó của chúng ta.cũng nắm trong tay hàng vạn binh sĩ,cũng vắt óc suy tính chiến lược tấn công,trông chúng ta khác chi những con người huyền thoại đó.quả thật chỉ có game mới có thể đem lại cho chúng ta những điều kì diệu đó. vi những giấc mơ mà chúng ta chơi hết game này tới game kia và được mọi người gọi là một gamer-một kẻ thích chơi game.
quả thật mỗi người đến với game bằng mỗi cách khác nhau.sự đam mê trong mỗi con người cũng hoàn toàn khác nhau.có người mê game như một người điên và cũng có người bỉu môi chê bai:trò trẻ con nhảm nhí.nhưng đối với tôi và những ai có sở thích giống như tôi,chơi game không nhảm nhí chút nào.nó cũng đòi hỏi ở chúng ta sự suy nghĩ,đòi hỏi một chút năng khiếu và một vốn kiến thức nhất định.với tôi chơi game là một cách rèn luyện cả về sự nhanh nhẹn và khả năng tư duy.game một thế giới có thể biến mọi ước mơ của tôi thành hiện thực,là nơi tôi có thể chứng tỏ được khả năng của mình về tất cả mọi lĩnh vực.vì vậy,tôi rất thích chơi game.còn các bạn thì sao?vì sao các bạn thích chơi game?
View more random threads:
-
i love game ko bít nà why nữa chỉ bít rằng khi tui đã đc ngồi chơi những game mình thích,cùng bàn luận về game đó với những người mình thích cùng hóa thân vào nhân vật,cảm nhân nỗi đau sự vui sướng,niềm hạnh phúc của họ và đến khi ending thì cùng cảm nhận niềm sung sướng đến dâng trào theo mỗi lời ca của bài hát cuối
đó là tất cả những gì khiến tôi y game ff it is my life
-
vì sao tôi thích chơi games ?
đến với games từ những ngày còn nhỏ, qua những trò chơi ban đầu hết sức đơn giản rồi không biết từ lúc nào niềm đam mê với games cứ lớn dần lên ... games ban đầu với tôi chỉ là giải trí giống như đá bóng trên sân hoặc chơi ú tim cùng lũ bạn trong lớp vậy ! mỗi một ngày, sau giờ học sau giờ cơm lại lang thang ra quán games gần nhà, bắt đầu một trận chiến với những chiếc xe tăng, máy bay mà ngay trong trí tưởng tượng của trẻ con khi đó tôi cũng ko tìm thấy ... được điều khiển những chiến xa hoàn thành từng nhiệm vụ, được xông pha trong khói lửa như những gì trong mơ ước xa vời của thời ấu thơ ! games đã cho tôi ko chỉ những giây phút giải trí mà là cả một thế giới mơ mộng, một thế giới mà ở đó những ước mơ của tôi thành hiện thực !
lớn lên, học cấp ii bài vở và việc học hành cũng ko cho tôi nhiều thời gian để tiếp tục chơi games ... nhưng thời gian ít đi không có nghĩa là niềm đam mê thuyên giảm, ngược lại những hạn chế về thời gian trong một ngày làm cho những giờ phút trong games của tôi thêm thú vị . rời xa dòng games rpg & actions quen thuộc trên hệ máy ps2 tôi bắt đầu làm quen với thể loại games chiến thuật thời gian thực real times strategy - rts . từ đó những trận chiến nảy lửa, những chiến thuật không tưởng đã chiếm khá nhiều thời gian của tôi ... thậm chí ngay khi ngồi trong lớp học toán, có lần thày giáo gọi lên làm bài tập tôi đã viết lên góc bảng những tính toán về thời gian xây dựng, lượng tiêu hao của các units trong aoe . việc học hành sa sút đã buộc tôi phải rời bỏ games - thế giới yêu thích của mình ... những trận chiến được gác lại, những chiến thuật bị bỏ rơi và những bạn bè chơi games cũng dẹp qua một bên ! nhưng chỉ sau 1 năm chấn chỉnh, khi việc học ổn thỏa tôi lại tiếp tục chơi games, thật khó khi phải bỏ rơi niềm đam mê và chối bỏ những giấc mơ ... thật khó khi từ bỏ ! games là một thế giới càng khám phá tôi càng cảm thấy bất lực trước sự rộng lớn của nó ... nếu như ai đó nói rằng: "tôi chưa bao giờ thua trong ..." hay "tôi biết hết các thủ thuật của trò ..." thì tôi tự tin nói rằng hắn là kẻ nói dối hoặc quá hợm hĩnh ! thế giới games với tôi là sự khám phá không ngừng, tìm hiểu và đối mặt với những khó khăn, thử thách tưởng chừng không thể vượt qua, nhưng bạn buộc phải vượt qua, buộc phải tìm ra một con đường đi tới điểm cuối cùng của trò chơi ! mỗi một lần chơi lại một games rpg nào đó mà tôi đã từng chơi qua, khi khám phá ra một điều gì đó mới lạ, tôi lại bắt đầu có cảm giác mình chơi một games hoàn toàn mới và hấp dẫn chứ ko phải cái games quen thuộc với những gì mình biết ! cứ vậy, mỗi ngày games đã cho tôi những niềm vui mới, thử thách và những khám phá mới ... trong máu của tôi cũng như các gamers khác đã có thêm một dòng g riêng biệt /
viết lại quá trình chơi games cho mọi người đọc, cũng chả hiểu vì sao mình chơi games nữa
-
vì sao tôi thích game ?
một điều khó nói .vì ngay từ lúc còn nhỏ ,không rõ là mấy tuổi chỉ nhớ còn rất nhỏ .tôi đã được tiếp xúc với mày vi tính .nhớ cái hồi mà nhìn thấy anh tôi chơi trò cờ tỷ phú ( lắc xí ngầu ) tôi đã cảm thấy ấn tượng .bao nhiêu lần đứng trước màn hình máy vi tính nhìn anh tôi chơi .tôi đã biết mình đã bị gắn chặt với game ,một cảm giác kì lạ như cứ thôi thúc tôi đứng không màn thời gian để quan sát hết những trở ngại và thử thách anh tôi vượt qua .
lần đầu tiên được đụng đến game , tôi rất ấn tượng với 2 trò lionking và aladin vs cây đèn thần ( không biết bạn nào có trò này không ? có thể chia sẻ không vì mình rất nhớ nó ) .nghĩ cái cảnh chú sư tử con gầm lên làm cong đuôi mấy con nhím thì trong thật tức cười .và những hình ảnh ngộ nghĩnh của cái màn quăng táo ( aladin ) đã làm tôi say mê không biết chừng nào .
==============
và cũng bắt đầu từ đó tôi đã tự hỏi mình làm sao mà một "cục sắt" gọi là máy vi tính lại có thể hiển thị những hình ảnh vui tươi ngộ nghĩnh đấy .tôi cũng bắt đầu nghĩ tại sao trò lion king lại thế này mà aladin và cây đèn thần lại thế khác .hỏi anh thì anh nói là do người ta lập trình ) . ==> đây cũng chính là động lực giúp tôi có những say mê và nghiên cứu về cách làm một game ( ước mơ của tôi là một game maker ) .
==============
tuy chơi game rất nhiều và không kể ngày đêm ,nhưng kết quả học tập của tôi cũng rất tốt mà khi người ta hỏi tại sao thì tôi chỉ trả lời : "game đấy bạn ạ" =)) .
nhưng cũng có nhiều khi gặp "thăng trầm" như mới năm ngoái gần thi tốt nghiệp mà vì mải chơi game nên không làm bài tập ==> cô giáo đến nhà t.t .
vậy mà cũng vì thế mà cố gắn học hành nên đậu tốt tốt nghiệp ^^ . và bây giờ vẫn đang cảm thấy lẩn quẩn trong vùng trũng nên hạn chế chơi game một chút .
===================
quãng thời gian chơi game của mình nổi lên 2 điểm cơ bản lớn :
1) chơi rất nhiều game nhưng chẳng game nào ra trò .trừ warcraft iii =))
2) có nhiều thăng trầm và chịu nhiều tai ương vất vả từ game nhưng vì lòng yêu game nên đã cố gắng vượt qua
=====================
các bạn nếu mới biết chơi game thì đừng đi theo con đường của mình nha ^^ .nếu có nghị lực hạn chế thì tốt nhưng tóm lại chơi game một ngày đừng quá 3 tiếng là được rồi
=====================
cảm ơn rất nhiều đã đọc bài của mình ^^
-
mình thích chơi game kể từ cái máy chơi game 4 nút có trò mario í, với cả contra nữa, từ đó mình luôn chơi tất cả các thể loại game dành cho mọi đời máy ( trừ x-box chưa chơi ).
-
tại sao tôi thích chơi game?
hồi đó lúc ở vn, tôi làm quen với những game nhỏ như mario, những máy game to đùng ở vn lúc đó sử dụng cho trò chơi samurai, xếp hình làm tôi rất hứng thú. càng chơi càng vui, nhưng mà tiền để chơi thì khá tốn kém và tôi kô có điều kiện để chơi nhiều. điều đó cũng đơn giản, ở thời đó, game chưa đựoc phổ biến, chưa nhiều người biết đến (nhưng game pc thì khỏi nói, biết kiếm đâu ra 1 dịch vụ mà chơi). thích lắm chứ, thích cái hình ảnh anh chàng đẹp trai hiệp sĩ mù tóc xanh chơi chiêu 7 hình.. samurai biến thành con nít (lols) kô biết có ai chơi cái trò đó không. tôi thì kô có điều kiện chơi nhiều nhưng vẫn trút tiền ăn sáng ra mà chơi.
tôi thích nhất là những dịp tết. tết đến có nhiều tiền và tha hồ mà ...chơi... mê thì mệ thật nhưng trò chơi đó, game ở thời đó chưa được phổ biến. cho đến cái thời tôi sang ngoại quốc, sau 1 năm tôi mới làm quen nhiều với computer và đến hơn 1 năm trước tôi mới quen với game online.
trước hết là võ lâm truyền kỳ. thật ra tôi kô thích chơi game đó, nhưng có 1 người bạn cứ nài nỉ, hết người này đến người khác.. làm tính tò mò của tôi cũng lên cao. và tôi đã thử chơi.
nói thật, lúc mới vô nó chán phèo, thế là tôi định "cất bước ra đi" say "goodbye" với game vltk. nhưng bất thình lình, 1 thằng nhãi chạy vòng vòng char của tôi. nó bảo: "mày đứng đây làm gì " chửi một đống, sau đó nó giết tôi.
vậy cái này có phải là điểm yếu của game kô?
không... hoàn toàn kô... có nhiều người cho rằng chửi thề trong game sẽ làm mất.. thuần phong mỹ tục... kô hiểu họ nghĩ sao chứ tôi thấy cứ để họ thoải mái đi. mỗi char là biểu tượng của họ. có lẽ ở ngoài đởi họ kô thể và kô dám chửi như thế, nhưng lên game thì lại khác. họ ...dám tức .. dám chửi.. (hì hì). nếu trong một game mà ai cũng nice hết thì chẳng khác gì đang đóng 1 vở kịch thiếu nhi.
cũng vì tôi bị chửi và giết nên tôi tức, và tôi lại train train.. để lên lv cao... trong lúc đang thích chơi vltk thì bạn khác của tôi lại rủ tôi chơi silkroad online (con đường tơ lụa). mới vô tôi nghĩ đó là game nước ngoài (europe) nên tôi đã nói rằng: "kô, tuy tôi chơi vltk nhưng nó mang đậm tính chất châu á". bạn tôi lại bảo: " không, cậu chơi thủ đi rồi sẽ thấy nó hay hơn. tôi nói : không là không.. (giờ nghĩ lại thấy mình bướng quá).
nhưng sau đó, tình cờ tôi vào trang web silkroad online, thật là quá đẹp đi.. lại 3d nữa, nên thử download về. chơi thử mói thấy nó thật hay. nào là cuop là thief, là hunter. train và ăn thua với nhau.. đi cướp đi đánh. đi kill red.. chơi rồi mới biết cái trò võ lâm của mình nó out of date lâu rồi. từ đó tôi rút ra kinh nghiệm là, nhưng gamer thường bướng bò, lỡ mê một game nào là sẽ ương nghạnh đi bênh cho game đó mãi, ai mà đả kích game đó họ sẽ nổi điên. (kô biết đúng kô nhỉ).
thời gian mê silkroad online, thứ bảy chủ nhật nào cũng ở trong game train suốt, thật là cực lực, thường ngày đi học về cũng train. ráng luyện, ráng lên cao, ráng sánh vai cùng mọi người để họ biết trong game này có tồn tại một nickname là flavli.
rồi cái thời bị người ta kill red trong game, tức gần chết, nó giết xong rồi nó còn cười, mình thì tức điên vì quá yếu. nó cấp 3x or 4x gì đó. nhớ hoài cái nick của nó. bởi vì silkroad kô có cái chức năng cừu nhân, ai giết mình là tên sẽ nằm trong đó. nên mình để nó ở trong đầu óc, ráng train và thề sẽ trả thù..
và .. mình đã thành công, cỡ 1 tháng sau thì gặp lại thằng đó, quất nó một phát nó nằm chết tươi. giết nó cỡ mười lần mới hả dạ :: haha ::
cái thời đó thật là vui,, giờ nghĩ lại cũng còn vương vấn..
bây giờ tôi cũng còn chơi game, tuy vậy nhưng ít hơn, bởi vì đã có người yêu, phải dành thời gian cho người yêu nhiều hơn. tuy vậy nhưng tôi vẫn còn muốn tung hoành trên game, vẫn còn muốn mọi người biết mình, vẫn còn muốn đi chơi chung với bạn bè. go sẽ sống mãi.
tôi yêu game vì game đem lại niềm vui sau 1 ngày mệt mỏi. tôi yêu game vì game cũng một phần phản ánh con người tôi. tôi yêu game vì game đem lại 1 thế giới mới, tôi có thể hóa thân thành một người mới trong mộng tưởng của mình. có lẽ tôi khá mơ mộng, nhưng cuộc sống càng ngày càng cực nhọc, càng nhiều stress. con người càng tiến bộ càng vô tình. những người đồng cảm thì không ở cùng vùng . ở trên game tôi có thể tìm được một sự đông cảm, chia sẽ với nhau những vật phẩm, tuy đó là đồ ảo, nhưng tình cảm bạn bè là thật.
-
tôi yêu game ,rất rất yêu game
lần đầu tiên tôi chơi game là lúc nhà mới mua máy tính,hầu hết các trò tôi chơi đều là các game quen thuộc trên window: mario,xếp gạch.......
tôi có thể ngồi hàng giờ chỉ để xếp gạch hay luyện ngón tay với mario
thế rồi công nghệ thông tin bùng nổ, internet bắt đầu phổ biến hơn và tôi cũng bắt đầu chơi game online.go đầu tiên tôi chơi là mu,tuy nhiên tôi chỉ chơi mu đúng 3 ngày sau đó bỏ qua chơi ptv.sau này tôi còn chơi rất nhiều game khác nữa như vltk,gunbuond,ts online,khan.....đối với tôi mỗi game là 1 gia vị lạ cho bữa tiệc game online.go ảnh hưởng nhiều nhất tới tôi và cũng là go tôi trung thành chơi nhất là sro.hồi đó ptv thu phí anh em chiến hữu rủ nhau qua sro vì nghe nó miễn phí vĩnh viễn(sro global mà),gia nhập sro ấn tượng đầu tiên của tôi về sro có lẽ ko được tốt cho lắm vì thấy nó giống vltk- game mà tôi rất ghét .thời gian đầu chơi sro tôi gặo khá nhiều rắc rồi ,ghét nhất là có lần đang train lv thì có thằng lái buôn ở đầu chạy tới kéo theo mấy thằng đạo tặc npc.mấy đứa lv yếu 1x như tôi dính đòn nằm đo đất luôn.
về sau đó tôi quyết tâm luyện lên thật cao đi làm đạo tặc để trả thù.tuy nhiên nực cuời ở chỗ lên lv 20 tôi lại chọn nghề buôn làm chính,từng chuyến buôn hàng 1* lãi ít nhưng thấy vui.
mọi người nói game ảo tình ảo nỗi đau là thật cũng có cái đúng và cái sai,cảm giác khi mà bạn buôn thành công 1 chuyến 5* thực sự hạnh phúc công sức bỏ ra ko hề uổng phí.
yêu game nhưng có cái ghét ở game là tải quá nhiều game khiến hóa đơn hàng tháng ''cao cao trên cửa sổ'' , rồi chuyện học hành cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.lúc đó tôi cũng phải cho rằng chính tôi tự stop lại trước khi quá muộn,trước khi bỏ game tôi cân nhắc rất nhiều,vì sao tôi phải bỏ ? vì tương lai của tôi,hạnh phúc cảu tôi và vì chính tôi.nhưng tôi chơi game cũng là hạnh phúc của tôi là niềm vui của tôi cơ mà.nghe cái lí luận kiểu aq đó thì còn lâu tôi mới bỏ được.
Quyền viết bài
- Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
- Bạn Không thể Gửi trả lời
- Bạn Không thể Gửi file đính kèm
- Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
-
Nội quy - Quy định
Khu dự án cao cấp Roxana Plaza Bình Dương đầu tư bởi Cty Cổ phần NAVILAND lựa chọn hoàn hảo nhiều sức hút bố trí tiện nghi. bán căn hộ Roxana Plaza Bình Dương lựa chọn hoàn hảo nhiều ưu đãi dự án...
Khu căn hộ Roxana Plaza Bình Dương...